Trang:Nho giao 1.pdf/146

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

150
NHO-GIÁO


thì chỉ độ ba năm, có thể khiến cho dân nước ấy có lòng dũng-cảm, và biết phương-hướng làm việc nghĩa.

— Phu-tử mỉm cười, rồi hỏi: Cầu thì làm sao?

— Một nước vuông độ sáu bảy mươi dặm, hay năm sáu mươi dặm, giá cho Cầu này trị nước ấy, thì chỉ độ ba năm có thể khiến cho dân được no đủ. Còn đến việc lễ nhạc xin để đợi bậc quân-tử.

— Xích thì làm sao?

— Tôi không dám nói hay, nhưng cũng muốn học. Giá đến việc nhà Tôn-miếu, như lễ Hội-đồng, mặc áo huyền-đoan, đội mũ chương-phủ, thì Xích này xin làm một chức tiểu-tướng.[1]

— Còn Điểm thì làm sao?

Tăng-Điểm lúc ấy đang gảy cái đàn sắt, tiếng đàn thong-thả và hòa-nhã, bỏ đàn xuống, đứng dậy mà thưa rằng: Chí tôi khác hẳn ba anh kia.

— Có ngại gì, chẳng qua người nào cũng nói chí người ấy cả.

— Đến cuối mùa xuân, áo mùa xuân đã may xong, năm sáu người trạc độ hai mươi tuổi,


  1. Tiểu-tướng 小 相 đây nghĩa là chức tán-lễ để giúp vua trong lúc tế-tự.