Trang:Phép giảng tám ngày.pdf/101

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
99
Ngày thứ bốn

 ài tàu là các muâng chim cầm thú có giác hồn thì chết hết, i cả và lŏài người ta cu᷄̀ chết ꞗối : k còn một ou᷄ Noe, cu᷄̀ bà con ou᷄ ếy, và mọi gióu᷄ ở tlao᷄ tàu thì còn ſóu᷄ mà thôi : l khi ếy tàu thì đi lại tlên nước, m mà nước thì che cả và đết một tlam nam mươi ngày ; n ſau thì đức Chúa blời dớ ou᷄ Noe, cu᷄̀ các hết lŏài ở tlao᷄ tàu cu᷄̀ oụ᷄ Noe, o mà làm cho nước hạ xuấng ít ít ꞗệy : p đầu hết lụt cả phải khi ou᷄ Noe nên ſáu tlam tuểi, mà ngày mười bay tháng hai ; q đến hai mươi bảy tháng bảy, thì tàu mới phải cạn mà nghỉ tlên núi đết, gọi là Armenià ; r mà đến mòu᷄ một thánh mười, mới thấy được đầu núi : ſ khi ếy oụ᷄ Noe thì mở ra cửa ſổ, đã làm tlứoc tlên tàu đã sản,

t và tha chim ác đi, mà nó chảng có: blở lại, cho đến khi đất đã khỏi nước, mà đã ráo