Trang:Phép giảng tám ngày.pdf/124

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
122
Ngày thứ bốn

 naò, khi hay còn ſóu᷄, dầu rứt khó, mà khién nó du᷄̀ bay gióu᷄ ếy. i Mà ſao người An nam dĕám cu᷄́ cho cha mẹ, khi đã ſinh thì, những của dối ếy ? k Có kẻ ràng, đốt thì mà biến hŏá, ra khác. l Nói làm ꞗệy phải chốc, vì đốt thì phần ra lửa, phần thì ra blo : m mà gưởi phần naò cho cha mẹ ? n ví bàng gưởi blo thì làm cho cha me[đính chính 1] ở tlao᷄ blo mà ſưấng ru : o mạc blo mà ſạch sẽ, và lịch ſự lám ru : p ví bàng gưởi lửa, ắt thạt gưởi lủa, q vì chưng khi làm những viẹc dối, thì phạm tội, haọc mà bắt chước cha mẹ xưa có làm thể ếy, r cho nên có thêm hình lửa cho cha mẹ, đã qua đời nầy. ſ Như thể ai ở thế nầy đã dĕạy kẻ khác ſự lành, đến khi đã qua đời, t mà kẻ đã haọc còn làm ſự lành ếy ở thế nầy, u thì thêm phúc cho người thánh tlên blời, vì đã dĕạy kẻ khác đều lành ếy :

x ꞗệy
  1. Sửa: me được sửa thành mẹ: chi tiết