Trang:Phép giảng tám ngày.pdf/271

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
269
Ngày thứ tám

 dể, bàng đánh thức người, khi ngủ, vì có phép vô cu᷄̀. l Thạt vì phán xét chung nầy đức Chúa blời có làm, nhìt[đính chính 1] mà tỏ ra ſự mình ſửa trị, chi cou᷄, m thì đức Chúa blời phải làm cho xác ſóu᷄ lại, vì cu᷄̀ có phán xét viẹc xác làm : n vì chưng có phép phán xét nầy, cho ai nếy thì ra mlẽ naò, có làm viẹc gì, khi còn ở tlao᷄ xác, o hay là viẹc lành, hay là viẹc dữ ꞗệy. p Vì ꞗệy xác kẻ dữ, khi ſóu᷄ lại, thì ra xấu xa, hôi hám, và mọi bề kực khốn nạn, q màx ác kẻ lành thì ra rứt tốt, có hình rứt khéo, rứt lành, r mọi bề thì được blọn, như hình đến blọn tuểy đức Chúa Ieſu : ſ ꞗệy thì có phép mảo᷄, cho nên chảng có mạc được xác naò, mà chảng ꞗĕào đâu đâu, mạc lào᷄, t lại được rứt ſáng, cu᷄̀ bàng mạt blời, u ſao᷄ le ſáng ếy chảng có chói lói con mắt, mà lại làm cho ſưấng:

x cu᷄̀ chảng
  1. Sửa: nhìt được sửa thành nhít: chi tiết