Trang:Phép giảng tám ngày.pdf/298

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
296
Ngày thứ tám

 bấy nhêu ſự ếy, mà lại phạt được bắt chiụ hình đời đời chết vô cu᷄̀. o Ba là vì dầu ta chiụ ơn nhều bởi cha mẹ, cu᷄̀ bởi kẻ bề tlên : p ſao᷄ le ơn ta đã chiụ bởi đức Chúa blời là Cha cả, cu᷄̀ Chúa cả, tlên hết mọi chúa, thì khác xa, q vì chưng, hễ là ơn nào ta chiụ bởi kẻ khác, thạt là bởi đức Chúa blời ra hết, mà đức Chúa blời chảng cho, thì ai nếy cho đí gì chảng được. r Mà lại ơn đức Chúa blời cho ta nhều kẻ chảng xiết, cu᷄̀ rứt mlớn vô cu᷄̀ ; ſ nhít là khi đức Chúa blời rứt cả rứt trạo᷄, t vì chúng tôi (chảng có người nào làm ſự ếy) có chiụ xỉ vả, chiụ nạn chừng ếy, u cho nên đổ hết máu thánh mình ra, có giá vô cu᷄̀, mà chiụ chết vì chúng tôi. x Lại phải hay, như giái nầy khién con cái, và kẻ bề dưới, ꞗưng mlời cha mẹ, và kẻ bề tlên : y lại cu᷄̀ khién cha mẹ, và kẻ bề tlên, lo mà giữ con cái, và kẻ bề dưới, ai nếy bàng chức mình,

z coi ſóc mà cấm ſự lỗy: