Trang:Phép giảng tám ngày.pdf/36

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
34
Ngày thứ hai

 Chúa ràng, mầy giểu ta, mà chảng khứng thua ru, ſao xin đi xin lại làm ꞗệy, chảng thưa đều ta hỏi? u khi ếy cŏên tử ràng, nào tôi dĕám giểu ꞗua Chúa đâu. x ſao᷄ le vì tôi lếy làm khó thưa đếy làm ꞗềy, y mà càng lo ſự ếy, thì càng thấy hay còn mà lo hơn nữa: z vì ꞗẹye tôy càng xin dều ngày mà lo hơn nữa : a như thẻ khi thấy biẻn cả, càng khỏi bải thì càng thấy biẻn rạo᷄ rải nữa, b cŏên tử ếy chưa có đạo, mà thưa ꞗệy : c ſao᷄ le chúng tôi cậy đức Chúa blời giúp ſức cho, mà mới dĕam[đính chính 1] nói ſự Chúa cả là đức thợ cả làm nên blời đết, cu᷄̀ mọi ſự bệy.

d đầu hết thì phải hay, tlao᷄o᷄ người ta có mlẽ ràng, thạt có Chúa blời: e ví bàng chảng có ai làm cân nguền mọi ſự, f thì cả và thế giài nầy cu᷄̀ chảng có gì ſốt.

g ſau
  1. Sửa: dĕam được sửa thành dĕám: chi tiết