Trang:Phật giáo.pdf/32

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

1• BỐ-THÍ. — Bố-thí là đem công đem của mà cứu-giúp người. Bố-thí có hai thứ: một là tài thí là đem tiền-của cơm-gạo mà cứu-giúp người ta cho đỡ đói khổ. Sự bố-thí ấy thì tùy sức mà làm, miễn là tự mình bỏ cái lòng tham-lận mà làm cho người ta được vui-vẻ. Hai là pháp-thí là đem tài-trí của mình mà khiến người ta làm điều lành điều phải, hoặc lấy cái lòng thanh-tĩnh ngay-chính mà mở rộng con đường trí-tuệ cho người ta. Người làm những việc pháp-thí là vì lòng từ-bi bác-ái mà làm, chứ không có ý muốn khoe-khoang, không cầu danh cầu lợi.

2• TRÌ-GIỚI. — Là giữ vững điều răn để ngăn những điều ác, cốt nhất là ngăn những điều ác do ở thân, ở miệng và ở ý của mình mà ra.

3• NHẪN-NHỤC. — Nhẫn-nhục là để trị sự tức-giận nóng-nảy. Nhẫn-nhục có hai thứ: một là sinh nhẫn là chịu nhẫn về sự sống ở đời, không có trễ-nải lười-biếng, không vì tức-giận mà chửi-mắng đánh-đập, hoặc là thù-oán người ta. Hai là pháp nhẫn là khi mình phải chịu sự lo-buồn trong tâm trong trí, mà mình cứ yên cứ nhẫn, không lấy điều ấy làm oán-giận lo-phiền.

4• TINH-TIẾN. — Tinh-tiến là sự gắng-gỏi hết sức mà làm điều lành điều phải. Tinh-tiến cũng có hai thứ: một là thân tinh-tiến là thân mình chịu khó-nhọc để chăm-lo làm điều thiện. Hai là tâm tinh-tiến là cái lòng làm điều thiện lâu thế nào cũng không chán-nản, khó thế nào cũng không thoái chí.

5• THIỀN-ĐỊNH. — Thiền-định nghĩa là tĩnh-lự, tức là chuyên tâm liễm niệm, chú vào một điều gì, không tán-loạn ra những điều khác.

6• BÁT-NHÃ. — Bát-nhã là do chữ phạn

32