Trang:Phật giáo.pdf/73

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Nam-mô A-di-đà Phật,

Thưa các ngài,

Thưa các giáo-hữu,

Tôi đã đem những giáo-lý chân-chính của đạo Phật bày tỏ ra ở hai bài trước, là cốt để các tín-đồ biết rõ cái tông-chỉ đặc-biệt của đạo Phật là ở cái thuyết nói về nhân, quảduyên-nghiệp.

Thế-gian sở-dĩ có, không phải là do cái ý-chí một vị Thần Tự-tại nào tạo-tác ra, mà chính là bởi cái duyên-khởi (pratitya samutpâda) mà sinh ra. Cái nhân do cái duyên mà thành cái quả, rồi cái quả lại do cái duyên mà hóa thành cái nhân, cứ luân-lưu chuyển-biến như thế mãi, gây ra sâm-la vạn tượng sinh-tử vô-thường, đầy nỗi đau-buồn khổ-não.

Phật biết rõ cái căn-nguyên khổ-não ở chỗ ấy, cho nên mới chuyển pháp-luân để cứu-độ chúng sinh ra ngoài cái cảnh khổ mà vào chỗ yên-vui tịch-tĩnh. Vì có sự khổ và có con đường giải-thoát ra ngoài sự khổ mà thành ra một học-thuyết, một tông-giáo rất trang-nghiêm.

Đã là một tông-giáo, thì Phật-giáo cũng như các tông-giáo khác, tất là có những quan-niệm về

73