Trang:Phat giao triet hoc.pdf/172

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Chỉ có a-lại-da thức là một mình có nhân năng biến và quả năng biến đồng thời cùng có ảnh tượng và bổn chất.

Bởi thế cho nên rốt lại vạn hữu không lìa được duy thức.

Mà chũng tử trong a-lại-da thức sanh ra cách làm sao? Đáp rằng: cách vô-thỉ-pháp.

Tóm lại: phàm hễ tâm dao động, tất xuất hiện ra ảnh tượng. Ảnh tượng nầy gọi là tướng phận.

Rồi ta lại lấy tướng phận nầy làm đối tượng, mới phát khởi bao nhiêu những giống tác dụng của tâm tượng. Cho nên tướng phận là khách quan của tâm nội, nên gọi là tánh cảnh.

Đối với tướng phận tánh cảnh có cái bổn chất đồng nhứt với nó. Khi ảnh tượng xuất hiện nó vẫn có đeo theo cái bổn chất của nó, mà ta không trực tiếp được. Ấy gọi là đới chất cảnh.

Bổn chất ấy nguyên là do a-lại-da phát sanh, và đồng thời khiến nó theo thức thể mà biến ra.

170