Trang:Phat giao triet hoc.pdf/187

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

của thật tại. Hiện thân tức phật, bà-sa tức là tịch tịnh.

Như thế thì nhân tâm, trong hiện tượng giới, gồm cả thiện ác hai tánh. Muốn dứt điều ác, không thể không lìa điều thiện. Bởi thiện ác chỉ do một tâm tác dụng mà thôi, hai cái không có cái nào độc tồn được. Cho nên Phật chẳng làm lành, chẳng làm dữ.

Cõi thế gian phải có dinh hư tiêu trưởng, vinh khô thạnh suy, tập hiệp ly tán. Vô thường như thế là chân tướng của thế giới sống. Nếu không sanh diệt chuyển biến, thì là thế giới chết.

Vì thế nếu cưỡng cầu hữu thường trong cõi vô thường thì là ngu đã đến mực. Đã là vô thường thì cứ nhận nó là vô thường, đã là sanh diệt thì cứ nhận nó là sanh diệt. Như thế mới là thánh nhân, khác với phàm phu.

Nghịch với lý của thật tại là phàm, thuận với là thánh. Cho nên nếu cầu thánh ở « bỉ ngạn » là ngu đã đến mực.

Bổn nghĩa của nhân sanh là phải thuận

185