Trang:Phe binh Nho giao Tran Trong Kim.pdf/49

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
47
PHE BINH NHO GIAO

theo» rồi đến lúc khác lại bảo người ta: «Con theo mệnh cha không phải là hiếu. Làm điều hiếu là phải hết sức can-ngăn cho cha me khỏi bị lầm lỗi» thế thì người ta sẽ xử ra sao khi thấy cha mình làm điều không phải mà can không được? nên theo hay nên không theo?

Nào có thế thôi? Còn nữa:

Cũng trang 176, sau cái đoạn ở sách Luận ngữ, tác-giả nối luôn đoạn này:

«Phàm hiếu là khéo nối được chí của cha mẹ. Khéo noi được việc của cha mẹ. «Phù hiếu giả thiện kế nhân chi chí, thiện thuật nhân chi sự giả dã 夫 孝 者 善 繼 人 之 志 善 述 人 之 事 者 也 (Trung dong). Câu này cốt ở chữ thiện, nghĩa là phải khéo biết phân biệt cái chí của cha mẹ và công-việc của cha mẹ đã làm, để xem cái gì hay thì theo, cái gì dở thì bỏ, chứ không phải gặp thế nào cũng nhắm mắt mà theo»

Thế rồi cách một trang nữa, dưới mấy câu của sách Khổng-tử gia-ngữ, tác giả trưng ra đoạn này:

«Cha còn thì phải xem cái chí của cha, cha mất rồi phải xem việc làm của cha, ba năm không đổi cái đạo của cha, khá gọi là hiếu vậy».