Trang:Phe binh Nho giao Tran Trong Kim.pdf/63

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
61
PHE BINH NHO GIAO

Luận-ngữ khác, chữ «gia» chép làm chữ «giá» chữ «ngũ thập» chép làm chữ «tốt», nhưng không nói bản Luận-ngữ ấy là của người nào. Như thế chữ «tốt» thay vào chữ «ngũ thập» không có gì là bằng-cứ chắc-chắn, không thể cho là đúng được. Huống chi tất cả chương ấy, ý nghĩa cũng không rành rọt, người ta có thể ngờ cả chữ «dịch» chưa chắc đã đúng.

Vậy thì chương này chỉ nên coi là một đoạn hoài-nghi không nên dùng làm tài-liệu đích-xác để nói cái quan-niệm của Khổng tử đối với kinh. Dịch, nhất là không thể theo như ý của Tống-nho.

Cũng cuốn I, trang 254, đoạn nói về kinh Xuân-thu, tác giả nói rằng:

«Dẫu đời bấy giờ, các nước chư-hầu có nhiều người không biết đến vua nhà Chu nữa, nhưng ngài chép ngay đầu sách là; « Xuân-vương chính nguyệt: Mùa xuân tháng giêng của vua nhà Chu» để tỏ cái ý vẫn nhận vua nhà Chu làm chủ cả thiên-hạ...»

Đó là tác giả dập lại ý của Tống-nho, kỳ-thực «xuân-vương chính nguyệt» chỉ là một câu sai-lầm, giải bằng cách nào cũng không có nghĩa.