Trang:Quoc van trich diem 1930.pdf/52

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Bước tới điều hướng Bước tới tìm kiếm
Trang này cần phải được hiệu đính.
32
THƠ

Xin đem phận bồ liễu,
Đành liều với non sông.
Một trận đuổi Tô-Định,
Quân Tàu đuôi chạy cong.
Lĩnh-nam bảy mươi quận 2,
Mặc sức ta vẫy vùng.
Mê-linh 3 dựng nghiệp đế,
Độc lập nên cờ hồng.
Bốn năm nước tự chủ;
Nhi-nữ cũng anh-hùng.

CHÚ THÍCH. — 1. Chồng bà Trưng-Trắc là Thi-Sách bị quan Tàu là Tô-Định giết. — 2. Hai bà đánh đuổi quân Tàu lấy được hơn bảy mươi thành ở đất Lĩnh-nam. — 3. Bà Trưng đuổi được quân Tàu về, xưng vương tự lập, đóng đô ở Mê-linh (nay thuộc huyện Yên-lãng tỉnh Phúc-yên).

CÂU HỎI. — I. Ý tưởng. — 1. Bài này về thể thơ gì? — Kể qua sự trạng hai bà Trưng. — Tóm đại-ý mỗi đoạn trong bài này.

2. Tại sao bà Trưng nổi lên đánh quân Tàu? Có những vì sự chồng bị hại không? — Công việc hai bà đánh Tô-Định thế nào? — Bà làm vua được mấy năm? — Tại sao bà phải thua?

3. Việc hai bà đánh quân Tàu dù sau không thành công, có ảnh-hưởng gì đến lịch-sử nước ta không?

II. Lời văn. — 1. Cắt nghĩa những chữ nòi Hồng, phận bồ liễu. — Thù riêng là thù gì? nghĩa công là nghĩa gì?

2. Bài này thuộc về lối thơ gì? Nói qua phép tắc lối thơ ấy.

40. — VỊNH TRIỆU-ẨU

Khí thiêng Lô Tản 1 đúc nên người,
Chẳng những trai hay gái cũng tài.
Vùng vẫy non sông ba thước vú 2,
Xông pha tên đạn một đầu voi 3.
Thằng Ngô gan thỏ 4 kinh gần rụng,
Cửa tướng con dòng 5 đích chẳng sai.
Thua được sự thường chi sá kể,
Nữ-nhi ái-quốc tiếng muôn đời.