Ông Hòa-thượng nghe cháu nói như vậy thì rất vui lòng, rồi lấy lời mà khuyên rằng:
— Cháu có nhớ sách xưa nói rằng: « Gia bần tri hiếu tử, quốc loạn thức trung thần, » nghỉa là nhà nghèo mới biết con thảo; nước loạn mới rỏ tôi ngay, vậy thì lúc bây giờ đây chính là lúc nước loạn nhà nghiên, thành tang lủy sập, vậy cháu ráng ra mà tế khổn phò nguy, đặng cho khỏi hổ phận nam nhi thần tử.
Nguyễn-hửu-Thoại nghe chú khuyên bão mấy lời, thì ghi để vào lòng, rồi sắm sửa y phục hành trang, và từ giả chú, theo đức Nguyển-Ánh mà phò tá.
Nói rồi thấy dọn một tiệc cơm chay, Hòa-thượng liền lại mời đức Nguyễn-Ánh cùng cung quyến ngài với các tướng sỉ ngồi lại ăn uống xong rồi, bèn giã từ Hòa-thượng, kéo nhau lên đường thẵng qua Rạchgiá.
HỒI THỨ HAI
Bùi-Khắc-Phú ỷ thói dâm ô,
Châu-văn-Tiếp cứu người thục nữ.
Ngựa gát kiêm yên, người đai bửu kiếm,
Bọn du đãng nhởn nhơ đường lử-thứ;
Dậm quan hà chậm chậm mau mau.
Khách đa tình giục giả bước thừa lương;
Lời phong nguyệt trò trò chuyện chuyện.
Đây xin nói qua chuyện một tướng giặc Tây-sơn tên là Bùi-khắc-Phú đem một đạo binh qua trú tại