Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 1.pdf/46

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 28 —

— Bẩm quan lớn, ông Cữ-khôi đã bị giam rồi.

Bùi-khắc-Phú nghe nói lấy làm đắc ý, vẽ mặt tỏ ra hớn hở tươi cười, rồi ngó người thơ-ký và nói:

— Lão Cữ-khôi đã bị giam rồi, vậy thì thầy có chúc mừng cho ở nhà đều chi không?

— Bẩm quan lớn, tôi xin chúc cho quan lớn đặng mọi sự toại lòng khoái chí, phận đẹp duyên ưa, mà mê mẩn một giấc vu sang,[1] cho phỉ tình bình sanh sở nguyện.

Bùi-khắc-Phú nghe nói lấy làm khoái chí, bèn ngước mặt lên cười rang rãng mà nói rằng: Được vậy thì ở nhà cám ơn thầy lắm đa, rồi hai người dắc nhau vào dinh trò chuyện.

Tối lại Bùi-khắc-Phú sắm sữa y cân tề chỉnh, bên lưng đai một thanh gươm, rồi đi với người thơ ký, hai người đều cởi ngựa thỉnh thoản đi trước, và hai tên quân nhơn bồng súng mang gươm đi bộ theo sau. Hai thầy trò vừa đi vừa nói nói cười cười, một lát đã khỏi thị thành, kế lần lần vô xóm, rồi kéo nhau đi thẳng tới nhà ông Cử-khôi.

Khi đi tới ngã ba, người thơ-ký ngó lại đàng sau, bổng thấy một người mặc đồ đen, thấp thoán đi theo, nhưng trời tối không rõ là ai, người thơ-ký, để ý xem coi, thì thấy người lật đật tách qua ngã khác mà đi mất, đó rồi mấy người cùng nhau đi đặng một đỗi nữa, Bùi-khắc-Phú ngó lại thấy xa xa phưởng phất có dạng một người quẩn quẩn theo sau, thì tưởng là kẽ hành khách đi đường,


  1. Vu sang là giấc chiêm bao thấy một vị thần nữ ở núi Vu sang; chỉ nghỉa là trai gái tình tự với nhau