Bước tới nội dung

Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 1.pdf/69

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 51 —

phùng hội diện, mà tại cớ sao cha bị giam, cha có rỏ chăng?

Ông Cử-Khôi nghe cô hỏi thì đáp rằng: quan Phủ nói người ta cáo cha theo phe Đức Nguyễn-Ánh, nên quan Phủ phải bắt mà giam tra.

— Cha ôi! thằng khốn nạn là Bùi-khắc-Phú nó vu cáo cha đó chớ ai, đặng nó đến đây mà hảm-hiếp con, may không thì con cũng chết về tay nó, nói rồi cô lại kễ các công chuyện ở nhà cô bị tướng giặc là Bùi-khắc-Phú, hãm-hiếp thế nào, và Châu-văn-Tiếp giết chết tướng giặc mà cứu cô và sai người đến khám đường cứu ông thế nào, đầu đuôi đều thuật lại một hồi cho ông nghe cặn kẻ.

Ông liền bước lại chào Châu-văn-Tiếp cách cung kính, và tõ nhiều lời cảm ơn rất thiết tha trân trọng.

Châu-văn-Tiếp cũng đáp lể lại, rồi nói với ông rằng:

— Tướng giặc Bùi-khắc-Phú nay tuy chết rồi, song le vi cánh nó còn đông, thế lực nó còn mạnh, vậy xin bác và cô nương phải mau mau kiếm nơi khác mà lánh đi, thì mới khõi bọn nó gây thù trả hận.

Ông Cử-Khôi nghe rồi liền gật đầu và nói rằng:

— Sự ấy xin để mặc tôi toan lo, quan nhơn chớ ngại, còn sự quan nhơn cứu cha con tôi, khõi tay quân hung gian tàn ngược ấy, thật tôi không biết lấy chi mà đền ơn đáp nghĩa cho xứng đáng, tôi chỉ mong rằng: nếu quan nhơn chẵng chê cha con tôi là bực thôn hương dân giả, côi cúc thật thà, thì tôi xin đưa con gái tôi cho quan nhơn, để hầu sữa