Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 2.pdf/10

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 78 —

người nghĩa khí anh hùng, tánh tình hào hiệp, còn các thủ hạ phe đãng của va, độ chừng năm bãy chục người mà thôi.

Đức Nguyển-Ánh nghe rồi gặt đầu và nói rằng:

— Hai ngươi hôm nay đi dọ thám sơn đão cũng đã mệt nhọc, vậy hãy về thuyền mà nghỉ ngơi, mai sớm hai khanh và các tướng sĩ sẻ hội lại đâ, đặng cho Hà hĩ-Văn yết kiến.

Nguyển-huỳnh-Đức và Hửu-Thoại liền bái từ lui ra rồi trở về thuyền mình ngơi nghĩ.

Sáng ra đã thấy Hà-hĩ-Văn với hai tên Phó-đãng đến xin ra mắt, và mời đức Nguyển-Ánh lên sơn động đặng tạm bề trú ngụ.

Đức Nguyển-Ánh cũng lấy cách lể nghi tử tế mà đối đãi với Hà-hĩ-Văn, và khuyến dụ Hà-hỉ-Văn nhiều lời rất từ nghiêm lý chánh.

Chiều bữa ấy, đức Nguyển-Ánh truyền cho các tướng kéo neo trương bườm chạy theo mé cù-lao vòng qua phía bắc, rồi đem các thuyền vào bến thủy của Hà-hĩ-Văn mà đình trú, còn ngài và các tướng sỉ cã thãy hơn hai trăm người, súng ống gươm giáo chỉnh tề, kéo nhau đều lên sơn động.

Hà-hỉ-Văn với các thủ hạ hơn năm chục người đều ra nghinh tiếp, rồi dắc ngài và các tướng sỉ đi theo đường núi tấn lên.

Khi tới cửa sơn động, thì thấy một hang đá lớn bằng một cái nhà, trong hang ấy có một đường thông hành ra phía sau, đường ấy tối đen như mực, bổng thấy hai tên thủ hạ cũa Hà-hỉ-Văn mỗi đứa cầm một cây đèn chai đi trước dẩn đường.