Bước tới nội dung

Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 2.pdf/29

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 97 —

cơ mưu, vậy thì ta phải lo liệu thế nào, nếu trì huỡn sẽ bị chúng nó sát hại.

Kế qua hôm sau nghe đạo binh của Đức Nguyển-Ánh đã kéo tới Long-Xuyên, liền đem bốn trăm binh ra xin hàng đầu, và nghinh tiếp.

Đức Nguyển-Ánh thâu phục đặng Long-Xuyên, chẳng tốn một tên quân, không hao một mũi đạn, kế nghe Châu-văn-Tiếp đã sai quân đem ba chục chiến thuyền chực tại Long-Xuyên, thì ngài truyền lịch cho tướng sĩ sắm sửa độ binh qua sông, rồi kéo tới Sadec, bổng thấy một toán quân Tây-sơn ở Sadec kéo đến qui hàng.

Đức Nguyễn-Ánh liền thâu dụng, đễ làm đội quân tiền phong, rồi đem binh tấn vào Sadéc, và thâu phục thành trì, vổ an dân chúng. Đức Nguyễn-Ánh thâu phục Long-Xuyên và Sadéc, lấy đặng lương thảo rất nhiều, và binh thế quân oai càng thêm hùng tráng.

Kế đó gặp hai đạo binh Tây-sơn ở Saigon sai xuống tiếp cứu, một đạo thì Phạm-Ngạn làm Chánh-tổng Binh, còn một đạo thì Ngô Lăng làm Phó-tướng, hai đạo binh nầy ở dưới Long-Hồ tấn lên Sadéc, vừa đặng nữa đường, gặp đạo binh của Đức Nguyễn-Ánh kéo xuống.

Đức Nguyễn-Ánh liền hội nghị cùng các tướng rồi sai Nguyễn-huỳnh-Đức đem năm trăm binh, bọc qua phía hữu đặng xốc tới đánh ngang hông đạo binh Tây-sơn, và sai Nguyễn-hữu-Thoại đem một đạo chiến-thuyền, với sáu trăm thủy-binh, vòng xuống Long-Hồ, rồi bọc qua phía hậu đạo binh