Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 2.pdf/47

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 115 —

nói nói, quanh quanh lộn lại, ước đặng hồi lâu, khi đi gần tới hoa-đình, một nàng cung-phi bước ra khõi vòng cây, xảy thấy Hoàng-đệ với nàng Chất-băng-Nhả dắc nhau bước vào hoa-đình, thì biết hai người sanh sự gian dâm tình tệ, liền day lại nói nhỏ với Công-Chúa rằng:

— Thưa Công-Chúa chẵng biết hai người nào dắc nhau vào trong hoa-đình, tôi xem giống hình hoàng đệ là Nặc-Vinh với vương-phi là Chất-băng-Nhả.

Công-Chúa nghe nói lấy làm lạ và nói rằng:

— Chổ nầy là chổ cấm-viên của vua cha ta, chĩ có Hoàng hậu vương-phi cùng các chị em ta được vào đây mà nhàn du ngoạn cảnh vậy thôi, kỳ dư bất luận là Hoàng-thân quốc thích, bất luận là đế tử vương-tôn nào, cũng đều cấm tuyệt, không ai được vào đây mà nhàn du hết cả, nay sao Hoàng-thúc lại dám phạm cấm luật, thâm nhập vào đây, mà trò chuyện gì với vương-phi như vậy? cũng là một đều rất trái, nói rồi liền dắc hai nàng cung-phi, lén lại đứng dựa hoa-đình, rình coi một hồi, thì nghe hai người đương ngồi trò chuyện cùng nhau, nhỏ to thầm thỉ.

Công-chúa liền vội vã trở gót vào cung, đặng chờ vua cha trỡ về, sẻ đem hết sự tình tâu lại.

Kế bửa sau vua Nặc-Tôn đi điền điệp về, công-chúa liền đem hết sự tình tệ trong ngự-viên, tâu lại cho vua cha nghe.

Vua Nặc-Tôn nghe rồi liền nổi trận lôi đình, vổ bàn mắng Hoàng Nặc-Vinh là đứa mạng pháp triều đình, loạn luân ngổ nghịch, tức thì giáng chĩ đày