Bước tới nội dung

Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 2.pdf/5

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 73 —

Còn hai người cải lẩy cùng nhau trong đường núi hỗi nãy đó, là người Annam, mà nhập bọn với Hà-hỉ-Văn, rồi làm phó đãng.

Trong lúc tên Phó-đãng là người đội nón lông chim khi nãy. Đương đứng nói chuyện với mấy anh em kia, bổng thấy một con dơi quạ rất to, bay lại móc tòn ten trên ngọn cây ở bên Thạch-động thì kêu nàng ấy rồi lấy tay chĩ trên ngọn cây mà nói rằng:

— Chị hai An-Tôn, chị có tài bắn hay, vậy xin chị lấy ná bắn con dơi nầy, đặng nấu một trả cháo khuya, ăn chơi cho bổ khỏe.

Nàng ấy nghe nói thì mỉn cười mà đáp rằng: Chú muốn ăn cháo khuya cho bỗ khỏe, mà tôi không thấy chú bổ khõe chút nào, chĩ thấy chú ốm và mệt hoài, chớ không thấy mập được. Thôi chú hảy vô lấy ná đem đây.

Tên Phó đãng lật đật vô lấy đem ra, nàng ấy bước lại, một tay dương ná, một tay ráp tên, rồi nhắm ngay con dơi cách chừng trăm thước, bắn ra một mũi, nghe dơi la một tiếng rồi rớt xuống liền, cã thãy trong bọn đều vổ tay khen hay.

Lúc bây giờ Nguyển-hửu-Thoại đương đứng núp trên gộp đá cách xa mấy người ấy ước gần hai trượng, thấy dơi rớt xuống gần một bên mình, liền bắt cầm nơi tay, rồi rùn mình nhãy vọt xuống sân một cái lẹ như chim đại bàng trên không đáp xuống, mình không lắc, mắt không lay, đứng sửng giữa sân chần ngần, như thiên thần giáng hạ.

Tên chánh đãng là Hà-hỉ-Văn thấy thì thất kinh,