Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 2.pdf/74

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 142 —

trấn: một là Trấn-Biên, hai là Phan-Trấn, ba là Long-Hồ, và chiêu mộ dân cư, mở mang điền thổ.

Qua tháng giêng năm canh-tị (1780) các tướng văn vỏ xin tôn Đức Nguyển Ánh lên làm tước vương, ngài khiêm nhường không chịu, và nói rằng: quân nghịch chưa trừ, thù nước chưa trã, mà lên ngôi xưng vương, thì lòng ta không khứng.

Các quan xúm lại gắn vó khuyên ngài nhiều lần và nói rằng:

— Xin Nguyên-soái phãi bằng lòng tức vị quốc-vương, đặng mở rộng oai quyền trong nước, mà chiêu nạp nhơn tài, thưởng phong tướng sỉ, cho các xứ thần dân mến đức nghe oai, mới vui lòng đến mà đầu hàng qui phục, chừng ấy nước mạnh binh nhiều, thì dẹp trừ quân giặc Tây-sơn mới dể.

Đức Nguyển-Ánh thấy các quan đều khuyên nào gắn vó, mới chịu lên ngôi quốc-vương, đó rồi cất một cái Thái-hòa-Điện trong thành Saigon, bên hửu cất một tòa Văn-minh-Điện, bên tả cất một tòa Vỏ-hiển-Điện, và lập thêm dinh trại, sắp đặt lễ nghi, đâu đó cuộc tiệc hoàn thành, bửa nọ làm lễ tôn Đức Nguyển-Ánh lên ngôi quốc-vương, các quan văn vỏ đều có thứ tự lớp lang, y quang tề chỉnh, rồi ra trước triều đình, tung hô bái yết.

Đức Nguyển-Ánh lên ngôi quốc-vương rồi, liền phong cho Đổ-thanh-Nhơn làm chức “Ngoại-hửu-Phụ-chánh thượng-tướng công.” Tống-phước-Khuôn làm chức ngoại-tã. Tống-phước-Lương làm chức nội hửu. Trần-đại-Thể làm chức Tham-nghị, Hồ-Đồng làm chức lại bộ, Trần-phúc-Giai làm chức