Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 2.pdf/76

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 144 —

Dương-công-Trừng thấy vậy bèn hạ lịnh bảo đóng tam bãn trẹt lường, và lấy lòi tói xuyền lại, trên tam đều có để thang leo lên hảm đồn, và bện tre làm vạt để ngăn tên bắn, rồi dắc nước ngoài sông tràn vô, làm cho chung quanh đồn lủy đều ngập.

Lúc bấy giờ binh ta chống tam bản xốc tới, quân Cao-man trong đồn bắn ra bao nhiêu, đều bị vạt tre đở hét, không trúng một ai, chừng các tam bản của binh ta lại gần dựa đồn, liền bắt thang leo lên, lớp chém lớp đâm, quân Cao-man hoãn kinh, đều bỏ đồn kéo nhau chạy hết.

Đổ-thanh-Nhơn rược theo bắt đặng tướng Cao-mên là Ốc-nha-Suất, liền chém đầu, còn bao nhiêu quân Cao-man đều xin hàng phục, quân Cao-man ở Trà-vinh từ đây chỉ lo giử phận làm ăn, an cư lạc nghiệp, mỗi năm đều nạp thế đóng sưu, chẵng dám sanh sự dấy loàn phản nghịch.

(Xin coi tiếp cuốn thứ ba)