Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 3.pdf/23

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 171 —

dám dấy động cang qua, đâu đó đều an cư lạc nghiệp.

« Lúc bấy giờ tôi thấy toàn cõi Nam kỳ đả yên, Cao-man đả phục, thế phải có một vị quốc-vương đặng cầm quyền chánh-trị, chiêu nạp nhơn tài, tôi bèn công đồng hội nghị cùng các hàng vỏ-tướng văn-quan, xin tôn chúa-thượng lên ngôi quốc-vương, đặng mở mang bờ cỏi.

« Vậy xin hỏi chúa thượng, thằng Thanh-Nhơn nầy chẳng phải là thằng chinh Nam phạt Bắc, tế khổn phò nguy, cho chúa-thượng đó sao? nay chúa-thượng lại buộc cái tội mạng pháp khi quân, lộng quyền sanh sát, mà hạ lịnh xử tử thằng Thanh-Nhơn nầy, thật tôi lấy làm cãm tạ cái lòng nhơn từ đại độ, cái lượng ân đức hải-hà của chúa-thượng lắm đó.

« Trong thế chúa-thượng ngày nay muốn bắt chước Hán-bái-công khi trước, hể cao điểu tận, lương cung tàng giảo thố lữ, tẩu cẩu phanh, tôi biết chúa-thượng rồi, hể đặng chim rồi thì bẻ ná, đặng cá rồi thì quên nôm; nên ngày nay chúa-thượng lấy cái luật hình xử tử nầy mà ban thưỡng cho tôi đó hê.

« Vậy xin chúa-thượng hảy hỏi lại lương tâm của chúa-thượng mà coi: Đổ-thanh-Nhơn nầy là một tướng phụ quốc công-thần của chúa-thượng ngày nay, chớ chẳng phãi bọn Tào-Tháo, Vương-Mảng của nhà Hán khi trước, đó đâu. Nếu chúa-thượng muốn, thì tôi sẻ cho chúa-thượng cái đầu tôi đây, song tôi xin chúa-thượng một đều là đừng mạ nhục tôi là đồ, Tháo, Mảng. »