Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 3.pdf/32

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 180 —

thi hài, đặng cho thấy mặt nhau trong cơn tử biệt.

Quan thiếu-húy nghe nói thì đáp rằng:

— Bẫm phu-nhơn, thi-hài của Đổ-tướng-Công còn để tại trong nhà sứ-quán nầy, vậy xin phu-nhơn theo tôi vào trong thì thấy.

Mai-yến-Ngọc với hai tên thể-nữ liền bước theo quan thiếu-húy vào trong, thấy hai bên cửa đều đóng chặc, chỉ có cửa giữa thính đường mở ra mà thôi.

Mai-yến-Ngọc lật đật bước ngay lên thềm ngó vào, thấy màng treo giả dượi, đèn thắp lờ mờ, và thấy một hương án để giửa thính đường, phía trong thì một tấm màng trắng bỏ xuống.

Quan Thiếu-húy lấy tay chỉ vào màng trắng ấy và day lại nói với Mai-yến Ngọc rằng:

— Bẫm phu-nhơn, thi hài của Đổ-tướng-công nằm trong tấm màng nầy, xin phu-nhơn vào đó thì thấy.

Mai-yến-Ngọc lật đật bước lại, hai tay vói tới, vén tấm màng ra, thì thấy Đổ-thanh-Nhơn nằm trên một bàn dài, có lót một tấm khãm xanh, và trên mặt đấp một khăn nhiểu đỏ, trên đầu có chong hai ngọn đèn bạch lạp, đương cháy nhắp nhán lờ mờ, xem ra một cãnh tình rất quạnh hiu thê thãm.

Mai-yến-Ngọc liền chạy lại bên chồng, dỡ khăn đấp mặt ra, thấy Đổ-thanh-Nhơn hai mắt còn trợn lên lườm lườm như sống, và hai môi miếm lại, sắc mặt tỏ ra một vẻ thạnh nộ bất bình.

Mai-yến-Ngọc thấy vậy thì hai tay ôm lấy chồng,