Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 3.pdf/34

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 182 —

vương xử tử thình lình như vầy, thế thì cái oan hồn uổng tữ của phu-tướng còn vương vấn một mối ức uất bất bình nơi lòng, nên không hề nhắm mắt lại đặng, nay vợ chồng ta đả thấy mặt nhau rồi, vậy thiếp xin quì xuống bên đây, mà cầu khẫn cùng phu-tướng một đều, là xin cho linh hồn Phu-tướng sanh ký tử qui, bỏ sạch cái kiếp khốn nạn ở trần giang nầy, và xin nhắm mắt lại, đặng xuống chốn tuyền đài, cho yên bề mạng vận.

Phu-tướng ôi! thiếp cũng cầu xin phu-tướng phò hộ cho thiếp thễ tráng thân cường, thì thiếp nhứt nguyện cùng phu tướng một lời rằng: Ngày kia thiếp sẽ hiệp cùng các tướng tâm phúc mà toán kế đồ mưu, đặng trã oán rữa hờn cho phu tướng được yên lòng nơi chín suối.

Mai-yến-Ngọc nói tới đây rồi ngước mặt lên xem chồng, thì thấy hai mắt của Đổ-thanh-Nhơn đã nhắm khít lại.

Kế thấy các tướng tâm phúc Đổ-thanh-Nhơn là Võ-Nhàn, Đổ-Sãng và mấy tướng khác, ngoài cữa bước vô, lại quì một bên thi hài của Đổ-thanh-Nhơn rồi cả thãy đều rưng rưng hàng soái lụy.