Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 3.pdf/67

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 215 —

man, mà tấn tới cho mau, nội mười ngày thì phải đoạt thủ kinh-đô Nam-vang, bắt vua Cao-man cho được, rồi phân binh ngăn ngừa mấy nơi hiểm yếu và mấy ngã đàng sông, đừng cho binh Annam tấn tới, như vậy thì họa may có thủ thắng đặng chăng, nếu bê trể ngày giờ, ắc binh của Annam tấn lên cứu viện Cao-man, thì binh ta không thế gì thắng nỗi.

Vua Xiêm là Trịnh-quốc-Anh nghe tâu liền hạ lịnh sai hai tướng là Chất-Tri với Sô-Xi, mỗi người lãnh một đạo binh ba ngàn và sai Hoàng-tử xiêm lãnh một đạo binh vận tải lương thão theo sau, rồi một đạo kéo qua ngã Đế-thiên dựa phía biển Hồ, còn một đạo kéo qua ngã Com-bông-sơ-năn (Kompongchnan.) Ngày đêm băng rừng vượt núi, lước ải xông đèo, kéo tới như sóng dập gió dùa, tới trấn này thì đánh rạp trấn nấy, quân Cao man chống cự không nổi, bèn kéo nhau chạy lui, rồi chạy tờ cáo cấp về triều xin binh tiếp cứu.

Vua Cao-man là Nặc-In nghe các biên trấn gởi tờ cáo cấp, thì thất kinh, bèn nhóm các quần thần hội nghị, rồi sai Chiêu-căng-Mu tức tốc đem binh kháng cự, nhứt diện xin quan bão-hộ là Hồ-văn-Lân báo tin cho Nguyển-vương ở Saigon hay, đặng đem binh cứu cấp.

Hồ-văn-Lân liền tư tờ về báo cho Nguyển-vương, rồi đem binh ra tiếp với binh Cao-man. Lúc bấy giờ binh Cao-man kéo lên cự chiến cùng binh Xiêm tại Đế-Thiên một trận, song binh Xiêm đông như kiến cỏ, tràn tới như nước bẻ bờ, quân Cao-man cảng cự không lại, phải rút chạy thối lui, quân Xiêm