Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 3.pdf/68

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 216 —

rược theo một đạo gần tới Ô-đông, và một đạo đả vượt khỏi Đế-Thiên địa phận, gặp đạo binh Annam của Hồ-văn-Lân chận lại, xáp chiến với binh Xiêm một trận rất kịch liệt, đánh trọn một đêm, tướng Xiêm liền dừng binh thối hậu.

Tướng Cao-man là Chiêu-căng-Mu, bèn rút binh các tỉnh hội lại Ô-đông mà chống cự, và sai quan tốc xuống Saigon, xin Nguyển-vương đem binh cứu viện.

Lúc bấy giờ nhằm tháng Giêng năm nhâm dần (1782) Nguyễn-vương đặng tờ của Hồ-văn-Lân cáo cấp, liền hội các quan Văn-Vỏ bàn nghị và hõi rằng:

Nay nước Xiêm đem binh xâm phạt Cao-man là nước của ta bão hộ, vậy các quan ai có ý kiến thế nào, hảy trần bẫm cho quã-nhơn nghe thử?

Có quan Hộ-bộ là Trần-phước-Giai tâu rằng:

— Tâu chúa-thượng, hạ thần xét lại việc vua Xiêm-La là Trịnh-quốc-Anh đem binh đánh nước Cao-man, là chủ ý muốn dành quyền bão hộ của ta tại nước ấy. Vì sợ vua Cao-man thần phục nước ta, thì ngày sau sanh đều hậu hoạn cho nước hắn, còn nước ta hiện thời bấy giờ có giặc Tây-sơn Nguyễn-Nhạc là một mối giặc đại thù đại nghịch cùng ta, chưa biết lúc vào hắn cử binh vào Nam mà xâm lăng chinh phạt, nếu bấy giờ ta đem binh cứu viện Cao man, mà đối địch cùng quân Xiêm, chưa biết thắng bại lẻ nào, như may được thắng trận thành công, thì chẵng nói gì, còn nếu bị tranh chiến lâu ngày, e quân Tây-sơn thừa cơ đem binh xông vào, thì ta lấy gì mà ngăn đở trong cơn nguy cấp?