Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 3.pdf/79

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 227 —

ra chào mừng nghinh tiếp, rồi dắc vào đại dinh, bày tiệc thiết đãi rất ân cần tử tế.

Kế Chất-Tri lấy lời hòa nhả, nói với Nguyển-hửu-Thoại rằng:

— Thưa tướng-quân, thuở nay quí quốc với tệ ban, vẩn giử một cuộc hòa bình giao hão, chẵng phải hiểm khích chi nhau, song lúc bấy giờ vua tôi là Trịnh-quốc-Anh, sanh lòng tàng ngược, mà gây cuộc chiến tranh, làm cho quí quốc nhọc lòng dấy động cang qua, đem binh cứu viện Chơn-Lạp. Ngày nay tướng-quân đem lòng cố cập, chẵng chút hiềm nghi, và giá lâm đến đây, làm cho anh em chúng tôi được tiếp kiến tôn nhan, thì chúng tôi chẵng xiết vui lòng cãm phục.

Số là vua Trịnh-quốc-Anh chẵng biết tín nhặm trung thần, lại nghe lời sàm tấu, bắt cả gia quyến chúng tôi, mà nhốt vào hắc ngục, chẵng biết chết sống ngày nào, nếu nay mai tiếng nịnh lời dèm tâu vô, ắc là chúng tôi cũng chẵng khõi toàn gia tru lục.

Vì vậy nên anh em chúng tôi quyết đem binh về triều giết quách vua tàn bạo ấy đi, đặng trả oán rửa hờn, và cầm quyền chánh trị trong nước, nhưng chúng tôi trước khi về triều, xin kết nghĩa đồng minh cùng tướng-quân, và xin tướng-quân giúp làm ngoại viện, nếu việc của chúng tôi đựoc thành, thì từ đây về sau, hai nước giao hòa, và giúp đở nhau trong cơn hửu sự, như vậy chẳng biết tướng quân bằng lòng cùng chăng? Như tướng quân bằng lòng theo lời tôi xin, thì nội ba ngày đây, chúng tôi sẽ rút binh về nước.