rồi kéo binh trỡ về, thì canh đã gần tàng, trời hầu rựng sáng.
Nguyên tướng Tây-sơn Nguyển-văn-Kiêm có tánh kiêu căng khinh thị công-chúa Ngọc-Duệ là một nữ tướng, tài bộ bao nhiêu, nên ơ hờ chẵng thèm đễ ý đề phòng cẫn thận, vì vậy mà đêm ấy bị công-chúa đem binh cướp trại, và bị thất bại một trận rất to, chiến trượng nhung xa, hao mất chẵng biết bao nhiêu mà kễ.
Sáng bữa sau Nguyển-văn-Kiêm hội tập binh mả lại đặng sáu bãy trăm quân, còn đồ đạt, khí giới lương thão đều bị công-chúa đoạt hết.
Vua Tây-sơn Nguyễn-Nhạc ở Saigon nghe Nguyển-văn-Kiêm thất trận, liền sai Nguyễn-danh-Tập, làm đốc chiến đem năm trăm quân lên Biên Hòa mà trợ chiến cùng Nguyễn-văn-Kiêm, đặng đánh với công-chúa.
Khi Nguyển-danh-Tập đem binh lên hiệp với Nguyển-văn-Kiêm, rồi phân làm hai đạo, kéo tới vây phũ đồn lũy cũa công-chúa Ngọc-Duệ, quyết đánh một trận mà rữa sạch tiền cừu.
Công-chúa liền truyền lịnh cho các tướng sĩ phãi cố thũ trong đồn mà cự chiến với giặc.
Nguyển-văn-Kiêm liền truyền quân áp tới phá đồn hãm trận, công-chúa đứng trên mặt đồn, đốc suất tướng sĩ lấy cung nỗ súng ống bắn ra như mưa.
Quân Tây-sơn phũ vây đánh phá mặt tiền hơn mười bữa, quân sĩ bị nhằm tên đạn, mà chết chẵng biết bao nhiêu, nhưng không lấy đặng.
Bửa nọ quân Tây-sơn nữa đêm áp tới, mỗi đứa đều mang một cái khiên đễ đỡ tên bắn, rồi xốc vào