Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 5.pdf/13

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 333 —

bên dồn, bắt thang leo lên hãm trận một cách dử dội.

Công-chúa thấy binh Tây-sơn ào vô hằng hà sa số, quân sĩ trong đồn thế cự không lại, bèn truyền lịnh mở cửa đồn sau, rồi rút binh theo đường rừng mà chạy.

Khi Nguyễn-văn-Kiêm đoạt đặng đồn giữa rồi, kéo binh qua lấy đồn tả, và đồn hửu, đặng kiếm Công-chúa mà bắt, thì Công-chúa đã đem quân sĩ bộ hạ chạy đi xa rồi, kế gặp Lê-văn-Quang ở trong ngục phá cửa chạy ra.

Nguyển-văn-Kiêm bèn sai Lê-văn-Quang hiệp với Nguyển-danh-Tập đem binh rược theo, truy tầm Công-chúa mà bắt cho được.

Lúc bây giờ Công-chúa chạy theo đường rừng tuốc qua Thủ-dầu-một, thì chỉ còn quân sỉ bộ hạ chẳng đầy một trăm.

Công-chúa bèn kiếm chổ tìm tàng, tạm ẩn ít ngày, đặng chờ tin chồng là Nguyển-hửu-Thoại qua xiêm về, rồi sẽ tùy cơ liệu luợng.

Bữa nọ Công-chúa với hai thể nử Huỳnh-anh và Bạch-yến, đương ngồi nơi nhà hậu đường bàn tính công việc, bổng có một người xin vào ra mắt.

Công-chúa lật đật bước ra, thấy tên nội thị của Nguyển-vuơng là Phụng-Tường thì vội vàng hỏi rằng:

— Ủa quan nội thị Phụng-Tường, ngươi đến đây có việc chi?

Phụng-Tường thấy Công-chúa liền vội vàng bước tới thi lể rồi bẫm rằng: