Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 5.pdf/30

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 350 —

— Bạch Hòa thượng, bây giờ đả hết canh một, ước chừng nhằm lối canh hai.

Hòa-thuợng suy nghĩ một chút rồi bão hai sãi rằng:

— Hai ngươi hãy lén lên chùa, nghe coi công-chúa với hai đứa thể-nử ngũ chưa, và xuống nói cho ta biết, rồi ta sẽ thuật hết chuyện con yêu quái cho hai ngươi nghe.

Hai sãi thưa vâng, liền mở cửa bước ra, sẻ lén lên chùa đứng ngoài rình nghe một hồi, thấy trong chùa đều lặng lẽ, mà đèn ở hậu đường đã tắc tối đen, chỉ còn một ngọn đèn dầu chong trên phật đài, khi tỏ khi mờ, nhán ra leo lét; hai sãi bèn ghé mắt vào kẹt vách dòm vô, thấy công-chúa nằm trong phòng nhỏ, kế giữa hậu đường, còn hai thể-nữ nằm trên váng sau phía bên góc chái, cã thảy ba nàng đều mê mang giấc điệp, phê phê một vóc Trà-mi, nghiên ngữa gối hòe, phới phới hai nhành thược-dược, xem hoa rồi động, thật là gái thuyền quyên đẹp đẻ dạng hình; thấy ngọt cũng thèm, khiến cho sãi yêu nghiệt ngẩn ngơ hồn phách.

Hai sãi xem rồi, nuốt nước mieng, và lật đật trở lại nhà sau, hé cữa bước vào, thì Hòa-thượng còn ngồi nơi ghế.

Hòa-thượng thấy hai sải bước vô, thì hỏi nhỏ rằng:

— Hai ngươi có thấy chi lạ trên chùa không?

— Bạch Hòa-thượng, không chi lạ hết, chĩ thấy ba nàng nằm đó phê phê, mà coi bộ ngủ mê thiêm thiếp, chớ không chi lạ cã.

Hòa-thượng nghe thì có ý nghĩ nghị đều chi một chút rồi day lại nói rằng: