Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 5.pdf/38

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 358 —

tức thì ta phải truyền quân bỏ giáo hàng đầu, chẳng dám chống trả chi hết.

Hai sải kia nghe Hòa-thượng nói vậy, thì rất nên kinh ngạt, rồi trợn mắt tròn vo và nói rằng:

— Chết chưa! nếu vậy thì hai thằng đó không phải là bọn bán hàng gói sao? nếu vậy thì chúng nó là tướng sỉ cũa Châu-văn-Tiếp sao?

Hòa-thượng gặt đầu mà rằng: chính là nó đó chớ ai, khi nãy hai tên hành khách, bộ tướng như đứa rét võ-da, trói gà không chặc, mà lúc bấy giờ coi bộ chúng nó dữ như hai con mãnh hổ, mạnh như hai vị thiên-thần; khi nãy chúng nó mình mặc áo tơi, đầu đội nón nhọt, mà lúc bấy giờ, chúng nó lại mình mặc võ-phục, lưng dắc đoão dao, thật là nó đổi dạng thay hình rất mau, xem ra mới biết là một chước quỉ mưu thần của chúng nó sắp đặt hồi nào, làm cho ta thấy vậy mà phải điên hồn hoãn vía.

Hai sãi kia nghe nói củng hồn phách ngẩn ngơ rồi hỏi tiếp rằng: nếu vậy Hòa-thượng phải bị chúng nó bắt sao?

— Sao lại không bị, nếu ta cưởng lý, thì ta phải chết ngay dưới hai lưởi đao đó rồi, lúc bấy giờ năm chục tên quân đều thúc thủ hàng đầu, rồi hai tên ấy dẩn ta tới trrớc, ra mắt Châu-văn-Tiếp.

Châu-văn-Tiếp liền bão hai tướng bộ hạ là Dương-Hùng với Châu-Hổ, là hai thằng giã dạng hành khách mà bắt ta đó, đem ta bỏ vào tù xa mà nhốt lại, còn bao nhiêu lương thão khí giới, đều đoạt hết mà chở về Trà-lang Sơn, rồi kéo binh thẳng vào Gia-định.

Nguyên Châu-văn-Tiếp lúc ấy ỡ tại Trà-lang-Sơn, chiêu binh mãi mã, đặng giúp Đức Nguyễn-vương,