Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 5.pdf/9

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 329 —

có bóng người qua lại trên đảnh núi, liền bảo quân ở dưới chơn núi coi chừng, rồi day lại nói với tên bộ hạ kia rằng:

Ta thấy trên núi có dạng người, vậy ta cùng ngươi cỡi ngựa lên coi, hay là quân giặc lén tới dòm hành, thám dọ dinh trại của ta đó chăng? nói rồi liền dắc nhau tuốt lên trên núi.

Khi lên tới đảnh núi, thấy ba người nữ-tướng đương cởi ngựa chạy xuống phía mé bên kia.

Lê-văn-quang với tên bộ hạ, hai người giục ngựa rược theo: Công-chúa và hai thể-nử chạy quanh lộn trong núi một hồi, rồi cứ noi theo đường củ thẳng tới.

Còn tướng giặc là Lê-văn-Quang, với tên bộ hạ, giục ngựa chạy trước, và truyền quân rược tiếp theo sau, Khi rược theo đặng ít dậm đường, thình tình con ngựa của Lê-văn-Quang, với tên bộ hạ đều quị hai chơn trước xuống đất, làm cho hai tướng giặc nầy té nhào xướng ngựa, chừng ngó lại thì thấy ngựa bị vấp chơn vào mấy sợi dây dăng ngang qua đường nên phải quị xuống.

Công-chúa và hai thể nử chạy trước, thấy hai tướng giặc té nhào xuống ngựa, liền quày lại bảo thể nử bắt hai tướng ấy vừa người vừa ngựa, rồi dẩn đi về trại, còn một toán quân giặc lục thục rược theo phía sau, mới vừa rần rần chạy tới, bổng thấy hai bên đường thình lình dưới đất trồi bên hơn ba chục người, đều cầm khiên vát giáo, áp lại hổn chiến một trận, quân giặc thất kinh, hàng ngủ lộn xộn, chẳng biết binh tướng ở đâu dưới đất thình lình trồi lên, ào ào áp tới, thì hoãn