Trang:Tục ngữ, cổ ngữ, gia ngôn.djvu/53

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 51 —
  1. Nam nữ thọ thọ bất thân.
    Trai gái trao chịu chẳng gần, ấy là lời thánh hiền phòng vi đỗ tịm, muốn cho trai gái xa đàng sắc dục ; vì lửa gần rơm thì chẳng lẽ khỏi cháy.
  2. Nam thực như hổ, nữ thực như miêu.
    Ấy là đều tự nhiên theo bộ vận trai mạnh gái mềm ; làm trai mà yếu ăn, thì không khỏi bịnh,
  3. Nan huinh nan đệ.
    Khó đặng anh khó đặng em : anh em ít có.
  4. Năng thuyết bất năng hành.
    Hay nói, chẳng hay làm, thì là nói phách, hay là nói pháo.
  5. Năng may hơn dày giẻ.
    Nghĩa gần là : giẻ tầm thường thì phải năng thay, mà năng thay thì năng bận đồ mới ; giẻ dày chậm may thì phải cũ càng. Nghĩa xa là : May mắn nhỏ mà năng thì hơn may mắn lớn mà thưa. Làm đặng ít mà năng thì hơn nhiều mà hiếm có chăng ?
  6. Nắng bề nào, che theo bề ấy.
    Chìu theo thì thế.
  7. Nắng lửa mưa dầu.
    Nắng như lửa mưa như thêm dầu, thì là mưa ít nắng nhiều, làm cho nồng nàn hơn nữa.
  8. Nát giỏ còn bờ tre.
    Còn có thế lập lại, hay là mất cái nọ còn sắm đặng cai khác. Thường hiểu về tiền bạc, của cải.
  9. Ngãi đoạn thân sơ chỉ vị tiền.
    Nhơn nghĩa dứt, bà con xa nhau, là vì một sự tiền bạc.
  10. Nghệ năng sở sử.
    Nghề nghiệp khiến xui. Người ta hay nói : Nghề nào quen nghề ấy.
  11. Nghề võ đánh trả thầy.
    Nghĩa là học trò chống với thầy hay là phản với thầy.
  12. Nghi nhơn mạc dụng, dụng nhơn mạc nghi.
    Nghi người chớ dùng, dùng rời chớ nghi. Trong sự chọn người, trước phải cẩn thận ; đến khi dùng người thì phải thật lòng ; vì sự người ta nghi mình thì quá hơn sự mình nghi người ta.
  13. Ngọc bất trác bất thành khí, nhơn bất học bất tri lý.
    Ngọc chẳng giồi chẳng nên giống, người chẳng học chẳng biết đạo lý. Ngọc vốn là loài đá, trơ trơ thô tục như đá, nếu chẳng dùng tay thợ trau giồi thì chẳng ra giống ngọc.
  14. Ngọc lành ai dễ bán rao.
    Có phải là vật quí thì chẳng phải bán này. (thường nói về gái nết hạnh).