Trang:Tục ngữ, cổ ngữ, gia ngôn.djvu/80

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
— 78 —
  1. Tiền xa kí phúc, hậu xa giái chi.
    Xe trước đã úp, xa sau răn đó. Phải soi gương trước.
  2. Tiên xử kỉ nhi hậu xử bỉ.
    Trước xử mình mà sau xử tới người. Phận mình xong mới nói người ta. Chẳng khá bạc trách kỉ nhi hậu trách nhơn.
  3. Tiếng lành đồn xa, tiếng giữ đồn ba ngày đàng.
    Lành cũng có tiếng đồn, dữ cũng có tiếng đồn.
  4. Tiểu sự bất nhẫn tắc loạn đại mưu.
    Việc nhỏ chẳng nhịn, thì làm rối mưu lớn hay là việc lớn. Con người ta chẳng nên táo cấp.
  5. Tiểu nhơn đắc chí.
    Đứa tiểu nhơn đặng như ý. Có câu rằng : chí thiếu dị dinh ; ụng tiểu nhơn nhỏ, cho nên dễ đắc chí, nghĩa là hay tự túc tự mãn.
  6. Tiểu thuyền bất kham trọng tải.
    Thuyền nhỏ không kham chở nặng. Bụ nhỏ không ăn được nhiều.
  7. Tín giả năng nhập.
    Hay tin thì có đều xui cho mà tin ; tin thì hay mắc.
  8. Tình ngay lý gian.
    Vốn mình ngay, mà mắc nhiều lẽ không ngay.
  9. Tọa hưởng kì thành.
    Ngồi mà hưởng nhờ của sẵn. Ấy là Cưu cư thước sào.
  10. Tọa thực sơn bằng.
    Ngồi ăn núi lở. Ngồi không mà ăn, dẫu tiền của chất bằng non, cũng phải hết.
  11. Tội lây vạ tràn.
    Ấy là tội liên tọa hay là tội vạ động lây.
  12. Tội nghi di khinh, công nghi di trọng.
    Tội hồ nghi phải làm nhẹ, công hồ nghi dầu không chắc cũng phải lấy làm trọng. Trong phép thưởng phạt phải lấy công người ta làm trọng.
  13. Tội qui vu trưởng.
    Phép bắt tội cứ nơi người làm lớn ; cho nên mũi dại, lại chịu đòn.
  14. Tốt thì khoe xấu thì che.
    Ấy là tính tự nhiên, người ta hay ẩn ác, dương thiện.
  15. Tốt tuổi nằm duổi mà ăn.
    Tốt số chẳng phải lo nghèo.
  16. Trai chê vợ như của đổ xuống sông, gái chê chồng của một mà hai.
    Gái đã ăn lễ đàng trai, nếu vô cớ mà phá, thì phải đến phần thiệt hại bằng hai.