Trang:Tam quoc - Nguyen An Cu - 1949 - Tap 1.pdf/7

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.

— 6 —

dữ a! » Ba anh em đều ra nghinh tiếp, hỏi ra thì là hai người lái buôn lớn, một người tên là Trương thế Bình, một người tên là Tô Song, thường qua xứ Bắc biên mua ngựa về bán, nghe có giặc ghé vào hỏi thăm. Lưu Bị thĩnh vô nhà, rượu cơm thết đãi và tõ sự khỡi nghĩa. Hai người ấy mầng rở, bằng lòng giúp 50 con ngựa, một ngàn cân sắt, 500 lượng bạc, 500 lượng vàng, rồi từ giã ra đi.

Lưu Bị biễu thợ rèn rèn cho mình một đôi song kiếm; Vân Trường thì một cây Thanh long đao, nặng tám mươi hai cân; Trương Phi thì một cây xà mâu, và có sắm đũ ba bộ giáp. Cách vài ngày nữa qui tụ cộng cả thảy đặng năm trăm người.

Ba người kéo binh qua ra mắt Trâu Tịnh, Trâu Tịnh đem vào yết kiến Lưu Yên, hỏi thăm tên họ, thì Lưu Yên nhìn Lưu Bị là cháu. Ở đó đặng vài ngày thì có quân thám báo rằng: « Có tướng giặc Huỳnh cân tên là Trịnh viễn Chí, đem binh ước chừng năm vạn, tới xâm phạm quận nầy. » Lưu Yên sai Trâu Tịnh đi cùng Lưu Bị, đem năm trăm quân ra cự chiến. Lưu Bị cũng vui lòng lảnh mạng đi với Vân Trường và Trương Phi thẵng tới núi Đại hưng. Hai bên đối trận, thấy quân giặc đều xỗ tóc, lấy khăn vàng nịt trước trán ra sau ót. Khi Lưu Bị ra trận, thì bên tả có Vân Trường, bên hữu Trương Phi. Lưu Bị giơ roi chỉ giặc mà mắng rằng: « Chúng bây làm nghịch sao chẳng sớm đầu đi? » Trịnh viễn Chí xung gan, biểu phó tướng là Đặng Mậu ra đánh, Trương Phi xách xà mâuy lước tới đâm Đặng Mậu té nhào xuống ngựa liền. Viễn Chí vỗ ngựa ra đánh với Trương Phi, Quan Công huơi đao ra tiếp. Trịnh viễn Chí hoãng hồn, không kịp trỡ tay, Quan Công chém đứt làm hai khúc.

Quân giặc thấy chúa tướng chết rồicar kinh chạy hết. Lưu Bị đuổi theo quân giặc lớp chạy lớp đầu bất kể kỳ số. Lưu Bị đắc thắng trở về. Lưu Yên bổn thân ra rước vào, thưởng lao quân sĩ. Qua bữa sau tiếp đặng tờ quan Thái thú Thanh châu là Cung Cảnh, xin binh cứu viện. Lưu Bị thấy vậy xin đi. Lưu Yên sai Trâu Tịnh đi với Lưu Bị đem năm ngàn binh trực chỉ qua Thanh châu mà giải vây.

Lủ giặc thấy quan quân đã kéo tới, thì chia ra mà hổn chiến. Lưu Bị liệu mình binh ít, thế chịu không kham bèn lui ra khỏi 30 dặm mà đóng trại. Lưu Bị thương nghị với hai em rằng: « Quân giặc hằng hà sa số, mà quân ta có năm ngàn, thì phải dụng mưu mới thắng đặng. Vậy nhị đệ lảnh một ngàn binh phục tại sơn tả, tam đệ lảnh một ngàn binh phục tại sơn hữu, chờ khi nào có tiếng chuông dóng lên, thì sẽ kéo ra mà ứng tiếp. » Hai người phụng mạng. Qua ngày sau, Lưu Bị thống lảnh ba ngàn binh đi với Trâu Tịnh phất cờ nổi trống ra trận mà giáp chiến với quân giặc một hồi rồi giả thua mà chạy. Giặc thừa thế đuổi theo, Lưu Bị nhắm chừng đã tới chỗ phục binh thì truyền quân đánh chiêng lên vang tai, Quan Công và Trương Phi phục binh hai truông nuối, kéo ra áp đánh; lũ