Trang:Tam quoc Nguyen An Cu 1928 - 01.pdf/12

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 10 —

và Châu-Tuấn. Chừ ngươi đem binh mả của ngươi, lại với ta giúp thêm một ngàn binh nữa. Vậy ngươi kéo qua Dĩnh-xuyên, thám thính hư thiệt, đặng mà khắc kỳ, hội lại đánh chúng nó. » Lưu-Bị lảnh mạng, đi cả ngày đêm.

Khi ấy Hoàng-phủ-Tung và Châu-Tuấn ở Dỉnh-xuyên đánh với Trương-Bửu, Trương-Lương, đắt thắng nhiều trận; chúng giặc thất cơ lui vào Trường-xả, đóng trại theo bờ lau mà nghĩ quân. Trung và Tuấn hiệp mưu dạy quân sắm sữa đồ hỏa công, mai phục các nơi hiểm yếu, chờ cơn đêm hôm phát gió lớn, phóng lửa đốt cháy rần rần. Trung và Tuấn dục quân ra hổn chiến, lũ giặc bị ngọn lữa ào tới mạnh quá, người ngựa không kịp bận giáp bắt yên, tháo chạy kiếm đường trốn chết, tiếng la vang rừng, Trương-Bửu, Trương-Lương chạy hoản hồn.

Hốt nhiên gặp đạo binh cờ đỏ, người Chúa tướng tên là Tào-Tháo, đón đường chận đánh. Nguyên Tào-Tháo tên chữ là Mạnh-Đức, thuở nhõ tên chữ là A-Mang, mình cao râu giài con mắt nhỏ, tánh lanh lợi xảo trá đa nghi; người ở xứ Tiêu-quận, cha tên là Tào-Tung, bổn tánh làm họ Hạ-hầu nhơn ở con nuôi với Tào-Đằng, nên mới cải là họ Tào. Tào-Tháo hồi hai mươi tuổi thi đậu hiếu-liêm, rồi thăng lên chức Lang, sau lại thăng chức Húy, ỡ huyện Lạc-dương. Khi Tào-Tháo đến chổ nhậm, liền biểu quân sắm roi đủ sắc, bất kỳ ai phạm tội thì đánh ngay, không sợ mích lòng, bởi cớ ấy nên có oai và có tiếng. Nay nhơn giặc Huỳnh-cân dấy loạn. Vua phong làm chức Kị-đô-húy đem năm ngàn binh mả ra thành Dĩnh-xuyên mà trợ chiến. Vừa gặp Trương-Bửu, Trương-Lương giữa đường, Tào-Tháo chận đánh một trận, giết quân giặc hơn muôn người, đặng đồ khí giái binh trượng vô số. Trương-Bữu, Trương-Lương, liều mình tữ chiến chạy mới khỏi. Tào-Tháo vào ra mắt Hoàng-phủ-Tung Châu-Tuấn, rồi tức thì dẩn binh đuổi theo Trương-Bữu, Trương-Lương.

Khi Lưu-Bị với hai người em đương đi, xảy nghe quân ó vang trời, lại thấy lữa cháy ào, liền kéo binh tới Dỉnh-xuyên, thì quân giặc đả chạy mất bết. Bèn vào yết kiến Hoàng-phủ-Tung và Châu-Tuấn, thuật chuyện Lư-Thuật sai qua, đầu đuôi tự sự, Tung nói: « Nay Trương-Bữu và Trương-Lương, thế cùng sức yếu, chắc là chạy về Quảng-tôn, mà nương dựa với Trương-Giác. Vậy ngươi phải trở về mà giúp sức cho Lư-Thực thì hay hơn là ở đây. » Lưu-Bị từ tạ ra