Trang:Thi phap nhap mon.pdf/27

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 25 —

Phép đặt thơ văn lục bát, thì giữ nhì tứ lục phân minh:

bình trắc bình.

Câu tám, chử thứ sáu thượng bình thì chử thứ tám phải hạ-bình; chử thứ sáu hạ bình, thì chử thứ tám phải thượng bình.

Cửu-chơn có ả Triệu-kiều,
Vú dài ba thước, tài cao muôn người;
Gặp cơn thảo muội cơ trời,
Đem thân bồ liểu theo loài bồng tang.


Câu sáu có mỡ đối, thì chử thứ hai hoặc trắc hoặc bình; chử thứ tư có khi củng để bình.

Người quốc sắc, kẻ thiên tài,
Tình trong như đã, mặt ngoài còn e.
Tuần trăng khuyết, dỉa dầu hao,
Mặt mơ-tưỡng mặt, lòng ngao-ngán lòng.
Khi nghe hạnh, khi nét ngời,
Khi ngâm-ngợi nguyệt, khi cười-cợt hoa.


Câu tám có khi phân hai đoạn, có khi phân ba đoạn.

Bây-giờ đất thấp trời cao,
ăn làm sao, nói làm sao, bây-giờ.
Tiếc thay, trong giá trắng ngần,
đến phong trần, củng phong trần, như ai.
Một mình âm-ỷ canh chầy,
dỉa dầu vơi, nước mắt đầy, năm canh.
Sớm khuya khăn mặt lược đầu,
phận con hầu, giữ con hầu, dám sai!
Chùa đâu trông-thấy nẻo xa,
rành-rành: Chiêu-ẩn-am, ba chử bày.
Hoa trôi bèo giạt đã đành,
biết duyên mình, biết phận mình, thế thôi!