Trang:Tho Tan Da.pdf/12

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

Dịch bài thơ thuật hoài của ông Đặng-Dung đời nhà Trần

Việc đời man-mác, tuổi già thôi!
Đất rộng giời cao chén ngậm-ngùi.
Gặp-gỡ thời-cơ may những kẻ;
Tan-tành sự-thế luống cay ai!
Phò vua bụng những mong xoay đất,
Gột giáp sông kia khó vạch giời.
Đầu bạc giang san, thù chửa giả,
Long-tuyền[1] mấy độ bóng giăng soi.

nguyên-văn

幾度龍泉帶月磨 
國讎未復頭先白 
洗兵無路挽天河 
致主有懷扶地軸 
事去英雄飲恨多 
時來屠釣成功易 
無窮天地入酣歌 
世事悠悠奈老何 

Thế sự ru ru nại lão hà,
Vô cùng thiên địa nhập hàm ca.
Thời lai, đồ điếu thành công dị,
Sự khứ, anh hùng ẩm hận đa.
Trí chủ hữu hoài phù địa-trục,
Tẩy binh vô lộ vãn thiên-hà.
Quốc-thù vị phục, đầu tiên bạch,
Kỷ độ long tuyền đới nguyệt ma.

THẤT NGÔN CỔ PHONG TRƯỜNG THIÊN

Thăm mả cũ bên đường

Chơi lâu nhớ quê về thăm nhà,
Đường xa, người vắng, bóng chiều tà.
Một dẫy lau cao, làn gió chạy,
Mấy cây thưa lá, sắc vàng pha.


  1. Long-tuyền là một thanh gươm báu.