Nơi phẳng cạn đóng ở chỗ dễ.
Tào Công rằng: Chỗ dễ có lợi cho xe ngựa.
Đỗ Mục rằng: Nói nơi phẳng cạn nên chọn chỗ bình thản dễ dàng để đóng quân, khiến xe ngựa của ta được dễ giong ruổi.
Trương Dự rằng: Đồng bằng nội rộng là đất thuận tiện cho xe ngựa, nên chọn chỗ phẳng dễ không có hố vũng để đóng quân, tiện cho xe ngựa ruổi giong.
Mà bên hữu dựa cao, trước chết sau sống.
Lý Thuyên rằng: Sự tiện dùng của người ta đều về phía hữu, vì thế phải có cái dựa. Trước chết là cái chỗ đưa quân địch vào, sau sống là chỗ ta chiếm lấy.
Đỗ Mục rằng: Thái Công nói: Đóng quân tất bên tả sông đầm, bên hữu gò đống. Chết là chỗ thấp, sống là chỗ cao, chỗ thấp không thể chống được chỗ cao, cho nên việc chiến đấu tiện cho quân mã.
Giả Lâm rằng: Gò đống là sống, Gò đống thì đóng quân vững chắc, trước mặt đất phẳng thì dùng binh tiện, phía hữu đất cao thì xoay chuyển thuận.
Vương Tích rằng: Phàm binh nên đóng ngoảnh mặt về phía nắng, và đàng sau tựa núi, vậy đáng nhẽ phải là trước sống sau chết mới phải, câu trên này hoặc có lầm chăng.
Trương Dự rằng: Tuy nơi đất phẳng cũng tất phải có gò cao, nên dựa ở đàng hữu để nhờ làm hình thế; trước thấp sau cao để tiện sự đánh chác.
Đó là cách đóng quân ở đồng bằng.
Mai Nghiêu-Thần rằng: Đóng quân ở đồng bằng nên biết hai cách ấy.