Trang:Ton Ngo Binh Phap - Ngo Van Trien.pdf/33

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được phê chuẩn.
38
TÔN NGÔ

cỗ xe, thì quân mặc áo giáp bẩy vạn, ngựa bốn nghìn con. Tôn-tử ước lượng về số cần dùng của quân, lấy mười vạn làm xuất sẽ do đó mà suy ra hàng trăm vạn.


Nghìn dặm mang lương thực đi.

Tào-Công rằng: nói vượt cõi đi xa nghìn dặm.

Lý Thuyên rằng: nói đường sá xa xăm.


Thì khoản phí ở trong ngoài, khoản dùng về tân khách, khoản chi về sơn nhựa, khoản tiêu về xe giáp, mỗi ngày tốn đến nghìn vàng[1] có đủ như thế thì mới thể đem đi được đạo quân 10 vạn.

Tào công rằng: ấy là chưa kể đến những khoản tặng thưởng.

Đỗ Mục rằng: việc quân có những lễ giao thiệp với nước chư hầu, cho nên nói rằng tân khách; xe giáp khí giới phải chữa chạy khâu vá, nói sơn nhựa là kể cái bé nhỏ, nghìn vàng là nói tốn phí nhiều, ấy là khoản tặng thưởng còn tính ngoài đấy.

Vương Tích rằng: Trong là trong nước, ngoài là nơi quân thứ: tân khách như sứ giả của Chư-hầu cùng sự khao thưởng tướng sĩ ở trong quân; sơn nhựa, xe giáp là nói từ cái nhỏ đến cái lớn.


Sự đánh nhau, đánh lâu mới thắng thì nhụt đồ binh, cùn khí mạnh, đánh thành thì sức kiệt.

Đỗ-Mục rằng: cùng bên địch giữ nhau lâu ngày mới thắng thì giáp binh cùn nát, nhuệ khí chùn nhụt, đánh thành thì sức người hao kiệt.


  1. Đời xưa gọi mỗi cân vàng là một vàng hoặc cũng gọi mỗi dật vàng là một vàng. Mỗi dật là 24 lạng, gần nay thì gọi mỗi lạng vàng là một vàng.