Trang:Ton Ngo Binh Phap - Ngo Van Trien.pdf/37

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được phê chuẩn.
42
TÔN NGÔ

cung được. Hoặc nói rằng: Khâu dịch như chúa Thành Công nước Lỗ đánh thuế khâu-giáp. Trong khi nhà nước túng tiêu, Thành Công bắt dân mỗi hàng khâu phải nộp thứ thuế của hàng điện, trái hẳn với lệ thường. Mỗi khâu có 16 tỉnh (chòm) mỗi điện có 64 tỉnh.


Sức cạn của hết, những kẻ nơi đồng nội đều trống rỗng cửa nhà, trăm họ hao tổn, mười phần mất bẩy.

Tào-Công rằng: Mỗi khâu (xóm) là 16 tỉnh (chòm) Trăm họ của hết mà việc binh không thôi, người ta phải vận-lương vất vả ở ngoài đồng nội. Mười phần mất bẩy là nói về những sự hao hại.

Mai Nghiêu Thần nói: Trăm họ đem tiền lương sức lực cung phụng khoản phí cho quân, vốn liếng mười phần mất bẩy, nhà chúa đem bò ngựa khí giới cung phụng khoản phí cho quân, vốn liếng mười phần mất sáu. Cho nên thuế nặng binh nhàm, trăm họ khổ sở, phụ rộn dân nghèo, quốc gia trống rỗng.


Cho nên viên tướng trí năng, cốt tìm cách ăn của bên địch, ăn của bên địch một chung thì đỡ cho mình được 20 chung, rơm rác một thạch đỡ cho mình được 20 thạch.

Trương Dự rằng: Nghìn dặm mang lương, tốn 20 chung và thạch, mới được 1 chung và thạch đến nơi quân đóng, nếu càng hiểm trở thì chẳng những là thế, cho nên nhà Tần đi đánh Hung-nô, đem 30 chung mà đến nơi chỉ còn 1 thạch.


Giết quân bên địch do ở tức giận vậy.

Lý Thuyên rằng: Giận là cái oai của quân.

Đỗ-Mục rằng: Muôn người không thể cùng giận tất cả, phải do ta khêu gợi mới được.