Trang:Truyen ky man luc NVT.pdf/104

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
108
TRUYỀN KỲ MẠN LỤC

giết bọn Sa-môn[1] ngày xưa thì hắn cũng không oan chút nào.

Thế còn Nhược-Chân thì hẳn là không có lỗi chăng? Đáp rằng làm quan mà như thế, còn gì gọi là chính gia được nữa! Mầm-vạ mọc lên, xuýt nữa hãm vào bước nguy-khốn, chính là mình làm mình chịu, không đáng lấy làm lạ chút nào.


  1. Thôi Hạo đời Ngụy ghét đạo Phật. Nhân vua Ngụy đến thành Trường-an, vào một cái chùa thấy có binh-khí và nhà hầm chứa giấu đàn-bà con-gái, Hạo bèn nói với vua giết hết Sa-môn (sư) trong thiên-hạ và đốt kinh hủy tượng.