Trang:Truyen ky man luc NVT.pdf/154

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
158
TRUYỀN KỲ MẠN LỤC

Vườn riêng sum-họp bạn bầy[1],
Châu Hoàng lầu Trúc rượu say nửa vời[2]
Ngày dài lưu khách ngồi chơi,
Am cao điểm tiếng quân rơi trước bàn.
Tiểu-đồng ngấp-ngó bên lan,
Cô hầu quanh viện quét làn lá rơi,
Giang-sơn vật lộn tay đôi,
Công-danh quên bẵng chuyện đời hơn thua.
Ngày vui thời khắc êm đưa,
Trăng tà hương lạnh trúc ngơ-ngẩn cành.
Thần tiên nhàn-nhã vườn quỳnh,
Trường-an công-tử thích tình vui say.
Trong khi vui nước cờ hay,
Thêm đàn thêm rượu thêm đầy vách thơ.

Bấy giờ tiều-phu đương ngồi ở cái hiên đá, dạy con chim yểng học nói; bên cạnh có vài cậu trẻ nhỏ ngồi đánh cờ. Thấy Trương đến, tiều-phu kinh-ngạc mà rằng:

— Chỗ này quạnh-vắng, đất thẳm rừng sâu, chim núi kêu ran, muông rừng chạy vẩn, sao ông lại lần-mò tới đây như vậy, chẳng cũng khó-nhọc lắm ư?

Trương nói:

— Tôi là chức quan Cung-phụng của đương-triều; vì ngài là bậc cao-sĩ, nên tôi được vâng mệnh đến đây tuyên triệu. Hiện có loan giá ở ngoài kia, xin ngài ngoảnh lại một chút.


  1. Bài ký vườn Độc-lạc của ông Tư-mã Ôn-công có câu: «Chén rượu vui-vẻ buổi xuân thừa, cuộc cờ tiêu-khiển ngày hạ dài».
  2. Vương Nguyên-Chi làm bài ký lầu Trúc ở Hoàng-châu, trong có câu: «Nghi vi kỳ, tử thanh đinh đinh nhiên », nghĩa là nên đánh cờ, tiếng con cờ kêu lát chát.