Trang:Truyen ky man luc NVT.pdf/228

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
232
TRUYỀN KỲ MẠN LỤC

Mộc-Thạnh nọ diều giương mỏ độc, ong đốt kinh kỳ,
Khiến cho đất nước hơn trăm năm yên vui,
Biến thành khu-vực mấy trăm dặm rối loạn.
Đập xương làm củi
Tán xác làm lương
Men dải sông ức vạn sinh linh, nghiến răng tức-tối,
Giữ các quận bốn phương hào-kiệt, tuốt kiếm hằm-hè,
Lược-thao phải có tài hùng,
Chống đỡ mới nên công lớn.
Đại-vương nay,
Buồn vận Trần gặp cơn truân-bĩ,
Nổi quân Hạ[1] mưu cuộc trùng-hưng.
Cầm đội quân chẳng đủ hai nghìn,
Chống đám giặc có thừa năm đạo.
Sấm ran chớp giật, tự lưng trời thế mạnh vừa buông,
Mù tạnh mây quang, lấy lại đất công to sắp dựng
Những tưởng về kinh xây nghiệp cũ.
Vì sao gặp giặc rút quân lui?
Rất nên, vời Đặng Tất ở Diễn-châu.
Lưu Triệu Cơ ở Mô-độ.
Đường bể thuyền bền chèo cứng, đến thẳng Bnh-than
Quân bộ xe rộng giáo dài, tới mau Hàm-tử.
Hoặc sai tướng chẹn cửa Mộc-hoàn nọ,
Hoặc chia binh đánh thành Cổ-lộng kia.


  1. Vua Thiếu-khang nổi quân dựng lại nghiệp trung-hưng của nhà Hạ.