Trang:Truyen ky man luc NVT.pdf/243

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
247
TRUYỀN KỲ MẠN LỤC

Ngựa sắt về trời, danh ở sử.
Oai thanh còn dậy khắp xa gần.

Sau vài tháng, bài ấy truyền khắp trong cung, đức Hoàng-thượng rất là khen-ngợi, ban cho một bộ áo.

Lại một hôm, Hoàng-thượng ngự ở cửa Thanh dương, sai quan Thị-thư họ Nguyễn làm bài từ khúc uyên-ương. Bài làm xong, nhưng Hoàng-thượng không vừa ý, ngoảnh bảo tôi rằng:

— Văn nàng cũng hay lắm, hãy thử đem tài hoa gấm cho trẫm xem nào.

Tôi vâng mệnh, cầm bút làm xong ngay, có hai câu cuối thế nầy:

凝 碧 飛 成 金 殿 瓦
Ngưng bích phi thành kim điện ngõa,
皺 紅 織 就 錦 江 羅
Trứu hồng chức tựu Cẫm-giang la.
(Biếc đọng kết nên ngói đền vàng,
Hồng châu dệt thành lụa Cẩm-giang.)

Hoàng-thượng khen ngợi hồi lâu, ban cho 5 đĩnh vàng, lại gọi là « Phù-gia nữ-học-sĩ ». Từ đó tôi nức tiếng đương thời, được làng văn-mặc coi trọng, đại-khái đều do sức giúp của đấng Tiên-hoàng cả. Đến khi đức Thuần hoàng-đế thăng-hà tôi có làm bài thơ viếng rằng:

三 十 餘 年 拱 紫 宸
Tam thập dư niên củng tử thần,
九 州 四 海 囿 同 仁
Cửu châu tứ hải hựu đồng nhân.
東 西 地 拓 輿 圖 大
Đông tây địa thác dư đồ đại,
皇 帝 天 恢 事 業 新
Hoàng-đế thiên khôi sự nghiệp tân.