Trang:Truyen ky man luc NVT.pdf/66

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này cần phải được hiệu đính.
70
TRUYỀN KỲ MẠN LỤC

嗚 呼 再 歌 兮 珠 淚 汍 瀾
Ô hô tái ca hề châu lệ hoàn lan.

Dịch:

Trời thu nhuộm biếc chừ, lá thu chen hồng
Đập vải tiếng vang chừ, mọi nhà tây đông
Chim nhạn về nam chừ, chim hồng sang sông
Khói chiều thảm-đạm chừ, sầu mới mênh-mông
Tình-lang chẳng ở chừ, lòng tơ trăm vòng
Tạm cắt tình xưa chừ, về lập tân phòng.
Cúc Hà ủ-rũ chừ, lan Sở thẹn-thùng.
Nâng chén rượu quỳnh chừ, đối bóng trăng trong
Dễ khi ly-biệt chừ, khó lúc trùng-phùng
Than ôi em hát một khúc chừ, nhớ thương khôn cùng.
Hận không sợi tơ chừ, buộc níu chinh-an,
Hận không bờ bãi chừ, gọi khách miên-man.
Ly-biệt từ đây chừ, bao lại đoàn loan?
Hoa lưu cửa động chừ, nước xuống nhân-gian
Nỡ để thân em chừ, ôm mối hờn oan.
Than ôi em hát hai khúc chừ, lệ châu lan-tràn.

Nghe hát xong, sinh rưng-rưng đôi hàng nước mắt rồi cùng hai nàng từ-biệt.

Sinh về đến nhà thì hôn-kỳ đã do cha mẹ định sẵn. Sinh nói với cha mẹ rằng:

— Sinh con trai muốn cho có vợ, sinh con gái muốn cho có chồng, đó vẫn là lòng của cha mẹ mà cũng là phúc của gia-đình. Song con nghĩ mình dòng-dõi tấn thân, mà sự học-hành chưa thành-danh gì cả. Nếu nay có vợ, e không khỏi vui bề chăn gối mà lãng việc sách đèn. Chi bằng việc cưới xin hãy tạm hoãn, đợi khi con đường mây nhẹ gót, thỏa-nguyện bình-sinh, bấy giờ hãy tính đến, tưởng cũng chưa muộn.