Trang:Việt thi.pdf/107

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.


VIỆT THI

116. NHỚ CẢNH CHÙA ĐỌI

Già yếu, xa xôi bấy đến nay,
Làng chơi loáng-thoáng lại buồn thay.
Chùa xưa ở lẫn cùng cây đá,
Sư cụ nằm chung với khói mây.
Dặm thế ngõ đâu rừng trúc ấy,
Thuyền ai khách đợi bến đâu đây.
Chuông trưa vắng tiếng, người không biết,
Trâu thả sườn non ngủ gốc cây.

117. VÀO HÈ

Ai xui con cuốc gọi vào hè,
Cái nóng nung người nóng nóng ghê.
Ngõ trước vườn sau um những cỏ,
Vàng phai thắm nhạt ngán cho huê.
Đầu cành kiếm bạn oanh xao-xác,
Trong tối đua bay đóm lập-loè.
Mong được nồm nam cơn gió thổi,
Đàn ta, ta gảy khúc Nam nghe.

CHÚ-THÍCH.— Khúc nam là khúc Nam-huân của vua Thuấn.

118. ÔNG NGHÈ THÁNG TÁM

Cũng cờ cũng biển cũng cân-đai,
Cũng gọi ông nghè có kém ai.
Mảnh giấy làm nên thân giáp-bảng,
Nét son điểm rõ mặt văn-khôi.
Tấm thân xiêm áo sao mà nhẹ,
Cái giá khoa-danh ấy mới hời.
Ghế tréo, lọng xanh, ngồi bảnh-choẹ,
Nghĩ rằng đồ thật hóa đồ chơi.

CHÚ-THÍCH.— Tục ở ngoài Bắc, đến tiết Trung-thu, rằm tháng tám, người ta làm đồ chơi cho trẻ-em,

110