Trang:Việt thi.pdf/115

Văn thư lưu trữ mở Wikisource
Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.


VIỆT THI

Khăn khăn áo áo thêm rầy chuyện,
Bút bút nghiên nghiên khéo giở tuồng.
Ngủ quách, sự đời thây kẻ thức,
Chùa đâu tang-tảng đã hồi chuông.

CHÚ-THÍCH.— Bài thơ này đang vần uôn lại xuống vần uông, theo đúng vần quốc-ngữ, thì là lạc vận.

139. THAN ĐẠO HỌC

Đạo học ngày nay đã chán rồi,
Mười người theo học, chín người thôi.
Cô hàng bán sách lim dim ngủ,
Thầy khóa tư-lương nhấp-nhổm ngồi.
Sĩ-khí rụt-rè gà thấy cáo,
Văn-chương liều-lĩnh đấm ăn xôi.
Tôi đâu dám mỉa làng tôi nhỉ,
Trình lại ông tiên thứ-chỉ tôi.

CHÚ-THÍCH.— Tư-lương, tiếng dùng chỉ sự các ông đồ nho ngày xưa tìm chỗ ngồi dạy học để có cơm ăn.— Nhấp-nhổm ngồi là ngồi không yên.

140. HỎI TRĂNG HỎI NƯỚC

Trên trăng dưới nước giữa thì ta,
Thử nhận nhau xem cũng một nhà.
Nước đã mấy con, con nước lớn,
Trăng bao nhiêu tuổi, tuổi trăng già.
Tròn tròn khuyết khuyết sao mà thế.
Xuống xuống lên lên mãi thế a?
Hỏi mãi cớ sao mà chẳng nói,
Có chăng ta biết một mình ta.

118