VIỆT THI
Ngoài vòng cương-tỏa chân cao thấp,
Trong thú yên-hà mặt tỉnh say.
Liếc mắt coi chơi người lớn bé,
Vểnh râu bàn những chuyện xưa nay.
Của trời trăng gió kho vô tận,
Cầm hạc tiêu-dao đất nước này.
CHÚ-THÍCH.— Khương-công là Khương Tử-Nha đời nhà Chu. Khi còn đi ẩn, thường ngồi câu ở sông Vị.— Nghiêm-tử là Nghiêm Quang đời Đông Hán, mặc áo tơi đi cày ở núi Phú-xuân.
THƠ TUYỆT-CÚ
(Những bài ngũ-ngôn và thất-ngôn tuyệt-cú có dấu hoa-thị ở bên cạnh là thơ làm theo thể cổ-phong).
a. Ngũ-ngôn tuyệt-cú
Ôn-như-hầu NGUYỄN GIA-THIỀU
1. XEM VƯỜN SAU KHI TRỜI MƯA
Lởm-chởm gừng vài khóm,
Lơ thơ tỏi mấy hàng.
Vẻ chi là cảnh mọn,
Mà cũng đến tang-thương.
TRẦN KẾ-XƯƠNG
2. NGAU HỨNG ★
I
Hán-tự chẳng biết Hán,
Tây tự chẳng biết Tây.
127